Một buổi chiều trời thu ảm đạm.
Mây đâu về ! Giăng sám trời hoang ?
Lá cây reo…lời gió thở than.
Buồn kiếp số lang thang trôi nổi.
Không bến bờ chốn vương mong đợi.
Chốn trần đời tiên cổi mộng mơ.
Để hồn vui tựa cảnh tranh thơ.
Trong sa đọa vu vơ huyền ảo.
Như chim trời bướm ong lượn đảo.
Tìm hoa ngàn xây tổ ấm êm.
Trong cuộc sống ý nghĩa khát thèm.
Cho rung động nỗi niềm khắc khoải.
Bỏng một hôm gió chiều hoang lại.
Mây giăng buồn hồn gió ngất ngây.
Thổi vi vu quyện loản vào mây.
Như cảm thấy từ đây chung hướng.
Thế là mây, gió hoài vất vưỡng.
Thả mộng hồn ảo tưởng say mê.
Vui lá cây vun rãy lê thê.
tạo khung cảnh thu về …kỷ niệm.
Với thơ buồn lời tình nhạc điệm.
Gởi trao hồn ngất liệm vào nhau.
Thoả mộng ước mây gió khát khao.
Trong hạnh phúc như bao sự sống.
Tình gió mây ngày càng sâu rộng.
Mộng vô thường chấn động hồn thơ.
Khiến ngàn chim ong bướm ngẫn ngơ.
Đang chíp chít vu vơ tham khảo.
Chuyện tình buồn gió mây huyền ảo.
Sao ngọt bùi điên đảo tái tê ?
Hai con tim chung hòa máu lệ.
Xóa giải lòng trần thế đắng cay.
----------- * * * -------------
Và từ đó mây động tâm linh.
Gió động say như phong vủ bảo.
Lay động tình phong linh từ dạo.
Tiếng ân tình nhủ bảo vì nhau.
Cảnh thần tiên huyền ảo biết bao.
Chữ phong linh thay vào mây gió.
Tiếng gọi hồn mây gió tình yêu.
Luôn quấn quýt có nhau muôn thuở.
Tiếc chuyện đời có duyên không nợ.
Phong linh buồn tan vỡ tách đôi.
Cả vần thơ lời ý xa xoi.
Như tuyệt vọng kiếp đời trôi nổi.
Còn đâu nữa mây thu gió gọi.
Còn đâu nữa lời thơ diệu vợi.
Khi tình yêu đổi màu trắng bạc.
Gió mây hồn bay lạc hai nơi.