Em yêu dấu Ngày...Tháng...Năm 2007
Đêm nay trăng lên cao tít mít anh ngồi rửa đít viết lá thư này cho em.Đầu thư, anh chúc em nhiều calo để em mạnh khoẻ.
Em à! Chỉ mới gặp em thôi mà anh ngỡ như đã quen nhau từ kiếp trước. Xa em vài giây thôi mà ngỡ đã bao năm. Em ơi ,ánh mắt em làm cả miền Nam chìm trong băng giá. Em cất tiếng cười làm cả miền Bắc ngủ quên còn khi những giọt lệ em rơi làm 7 tỉnh miền Trung chìm trong lũ lụt... Ôi thôi! Quái vật!.... Em à, em đến với anh trong ngày đông băng giá. Em sưởi ấm con tim anh tựa lò vi sóng nướng con mực khô. Mỗi khi anh khát, em là vại bia hơi dịu đi cái khát khủng khiếp của mùa hè.... Ôi em tôi là vô địch...
Em đừng buồn vì những lời bàn tán của mọi người xung quanh nhé,họ nói em::"Nhìn xa cứ tưởng con người, nhìn gần mới biết đười ươi xổng chuồng". Anh đau lắm nhưng không sao, bôi cao sẽ khỏi, không khỏi ăn tỏi sẽ hết, không hết cho chết là vừa.Cho dù họ có nói gì thì em mãi mãi vẫn là súc vật của lòng anh
Anh yêu em chân thành và anh muốn những gì của em là của anh,những gì của anh là của riêng và của rơi là của chung.
Em có bít anh nhớ em đến nổi về nhà cố gắng lắm cũng không nuốt trôi cơm cố gắng lắm mới chỉ có 6 bát phở.Một lần và mãi mãi anh muốn nói với em rằng anh yêu em như que kem mút dở, như dưa bở với đường, như lọ tương ngâm cà pháo, như con báo với cánh rừng, như muối vừng với lạc, như lão Hạc với con chó vàng ...
Thôi đến đây thư cũng đã dài,ĩa cũng hết nổi roài anh chúc em gặp nhiều ác mộng để anh hiện ra chạy trốn cùng em